Panchgani,
trong 5 tháng, hầu như ngày nào cũng bắt đầu lúc 7 giờ sáng trời se se, để Quiet time. Input hầu hết là appreciate, nhớ nha, biết ơn tất cả,
Phan Rang,
lúc đầu mình nghĩ, chỉ cần bản thân mình cố gắng và quyết tâm là được, nhưng kinh qua rồi mới thấy, mình còn nhiều phần ký sinh, chưa thực vững, mình còn sống nhờ vào sự công nhận của mọi người, còn chờ motivation từ người khác, còn chờ có người take initiatives. Tự thú như thế,
nhưng mà hên, bạn bè có nhiều đứa quý mình thế, xung quanh mình nhiều người giỏi giang, mình lấy đó làm gương, mình lấy đó làm động lực (nhưng mà nhiều khi cũng bị lạc vào cái matrix tự ti)
mình vs nhà nước - người Bắc, là 2 thứ mình chưa từng dám nghĩ có thể khuấy đều vào, ơ, định kiến kìa, nhưng không thể phủ nhận như bác Quý gì đó đã nói, chúng ta đã chậm mất 2 thế hệ để hoà giải.
mình đang trong giai đoạn khó khăn, mình bắt đầu mọi thứ từ con số 0, cả về hoà nhập chuyên môn, môi trường và văn hoá, từ từ rồi mình sẽ hoà nhập được, làm quen được, thích nghi được, và không còn cảm giác lạc lõng nữa. someday will be
everything will be fine at the end... yet,"knock on the wood" as we are home....
Trả lờiXóahomie...
Bác ấy là nhà văn Nguyễn Quí Đức :)
Trả lờiXóa