. Người ta nói sống là phải có mục tiêu, có rồi thì cứ nhắm mục tiêu đó mà đi tới, mục tiêu của Ryan là lấy được chiếc thẻ thứ 7 dành cho hành khách đặc biệt trẻ nhất đạt 10 triệu dặm bay thường xuyên của American Airlines. Anh ta sống có mục tiêu khá rõ ràng đó chớ, mà sao vẫn thấy chơi vơi...up in the air!
. Chú Thành Lộc trả lời phỏng vấn chẳng nhún nhường nhà báo nào, sắc sảo biến hóa được mệnh danh quỷ sân khấu như vậy, mà cũng hỏi lại người ta, nhìn 1 cái cây đứng đó, sao biết rễ của nó có bám sâu hay không.
. Ông bải nghệ sĩ nuôi cả cha mẹ anh chị em họ hàng bạn bè dưới quê như tê, cười nói vô tư như ri, mà rồi cũng "thấy mình trong phận người hoang trong phận mèo hoang"
. Bạn Thư được ở Việt Nam và "ngông" chỉ làm công việc yêu thích, nhưng lâu lâu cũng thấy những làn khói xa và mờ vương vấn.
(chưa hoàn chỉnh, sẽ không bao giờ hoàn chỉnh, mãi mãi nha!)
. Ông bải nghệ sĩ nuôi cả cha mẹ anh chị em họ hàng bạn bè dưới quê như tê, cười nói vô tư như ri, mà rồi cũng "thấy mình trong phận người hoang trong phận mèo hoang"
. Bạn Thư được ở Việt Nam và "ngông" chỉ làm công việc yêu thích, nhưng lâu lâu cũng thấy những làn khói xa và mờ vương vấn.
(chưa hoàn chỉnh, sẽ không bao giờ hoàn chỉnh, mãi mãi nha!)
Tui đang viết dở đoạn này, định không bao giờ post khúc " cạn cợt" của mình cho thiên hạ nó ngắm, Rồi tui lân la sang bờ lốc của bạn. Tui quyết định dán nó ở đây :
Trả lờiXóa"Nãy bố gọi, hỏi chuẩn bị đi thế nào rồi, mình ậm ừ cho qua chuyện. Ừ, thì chưa biết tuần sau kết quả như thế nào mà. Nếu kết quả không tốt, mình cũng chỉ buồn một ít thôi. Nói buồn “ một ít”, nghĩa là buồn nhiều lắm, nỗi buồn dồn cộng cho 7 năm xa nhà mà chẳng làm nên trò trống gì. Nỗi buồn ấy, mình dành hết cho bố mình, cho những mong chờ về đứa con gái vốn chẳng có gì để mà tự hào hay kỳ vọng. Mình chỉ thương bố mình, thương mẹ mình cứ lo lắng chuẩn bị cho đứa con mãi không chịu lớn! Lớn rồi mà mãi chẳng làm được trò gì hay ho đáng để tự hào.
Tuyệt đối, mình không buồn vì kết quả, vì mình đã làm đúng, đúng với những gì tận trong tâm thức mình mách bảo. Cái đó gọi nhà Phật gọi là duyên. Mà đã là duyên thì ...tùy thôi...
Nhưng mà, cái “ tùy” của mình, đôi khi lại mâu thuẫn với những kỳ vọng ấy, nên mình luôn tự ti ghê gớm bởi ý nghĩ thường trực “ sống không thành công” thì có gì là sai? ".
Hay cho câu " Bạn Thư được ở Việt Nam và "ngông" chỉ làm công việc yêu thích, nhưng lâu lâu cũng thấy những làn khói xa và mờ vương vấn".
Lúc này tui lung lay, xa và mờ ghê gớm, bạn à !
cho cóp bài này về nhà tui nha ^^
Trả lờiXóagiống hội bàn đào trông phim kiếm hiệp quá hen! quăng chút tình quăng chút thơ qua lại để yêu thêm cuộc sống(dù mình không coi phim kiếm hiệp từ dạo khi xưa ta bé) - lâu rồi mới lên blog - ngó nghiêng hóng tin đó đây - và quyết định 'rót' cho nâu một phát chỉ để báo tin rằng tui vẫn đang 'trinh sát' bạn - ký tên: tún bải (thay cho điệp viên 007)
Trả lờiXóaTún bải vắng bóng trên 'dăng đờm ngệ thựt' lâu quá nhen, tui cũng muốn rót chút tình qua bên bạn...
Trả lờiXóa