mấy ngày này tôi có chút hoang mang, ừ mà dặn trước, đây không chủ đích nói về chính trị
về vụ tống tù em U-K, 16 năm tuổi trẻ cho những em ở tuổi 20
hồi đó học đảng và quốc gia có được coi là 1 không nhỉ, xét trên quốc tế thì không có rồi, xét riêng Vờ Nờ thì tôi chẳng nhớ nữa, vì hồi đó tôi học có vào đầu cái gì đâu,
lan man 1 chút, tôi được dạy là, làm ngoại giao thì phải biết ăn nói khéo léo, phải biết diễn đạt trơn tru nửa tiếng đồng hồ mà không có nội dung gì cả, phát ngôn của người đại diện quan trọng lắm,
rồi họ nói với tôi là, khi một nhà ngoại giao nói ừ, thì có nghĩa là có thể, khi họ nói có thể, nghĩa là không, còn nếu họ nói không thì người đó không phải là nhà ngoại giao (When a diplomat says 'yes', it means 'maybe'; when he says 'maybe', it means 'no'; when he says 'no', he is not a diplomat. Ôi sao tôi học để trở thành người dối trá thế này, thôi tôi không học nữa. haha thế là từ đó tôi không học nữa. Đó là 1 lời biện hộ, thực ra là tôi không muốn học, không thích học (hồi đó tới giờ tôi có thích học những gì nhà trường dạy đâu)những đường lối chính trị khô cứng, chính sách đối ngoại giống nhau của Vờ Nờ (không thích những thứ này không có nghĩa là mình không yêu Vờ Nờ nhé)
quay lại 2 em UK, 2 em chống tụi Tàu thì không có gì sai rồi, gọi tàu là tàu khựa có thể bị bắt đi tù (chết tôi rồi), bảo tàu khựa cút khỏi biển đông có thể đi bóc lịch (lại chết tôi). 2 em đi rải mấy lá cờ ba que của 1 chế độ đã chết có là 1 hành động nông nổi không? để làm gì vậy 2 em? mà mất bao nhiêu năm tuổi trẻ và còn là cả tương lai? sống trong xã hội này với cái lý lịch của 2 em như vậy là khó lắm.
(tôi có đang làm anh hùng bàn phím không?)
thôi tôi nói qua chuyện khác, tôi ước gì mình có thể giỏi inh-lít như chị L., anh D.
dĩ nhiên có người chế nhạo, người ta học chuyên ngữ 4 năm; kinh nghiệm chuyên nghề google translate 12 năm, mày học ngoại ngữ trong đại học 1/3 thời lượng, gần 1,5 năm; 0 năm kinh nghiệm, mày bì thế nào. Nhưng tôi vẫn muốn vậy, sẽ có ngày nào đó, tôi được như vậy
thôi đi xuống dọn cơm cho ba, ba đánh tennis về và gọi toáng tên tôi, vì không chịu được sự trống trải khi mẹ đi saigon chỉ trong vài ngày. đàn ông lạ thật!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Mời bạn còm trong 1 nốt nhạc ♭♩♪♫♬♯ từng tứng tưng...