Biết thì biết zậy, mà thường lắm con nhỏ Vy này ước gì mình ở đó, mình là người đó, mình như thế đó. Chài, sao sân si dữ. Không biết tui là ai mà còn trần gian thế hen.
Lướt qua mấy trang mạng về sĩ tử thi đại học, nhỏ em mình cũng đang trong guồng quay đó. Không biết nó có buồn không, ai cũng cha mẹ anh chị em thân bằng quyến thuộc hai bên nội ngoại đưa đi, còn nhỏ em tui thì vác vali tèn tèn đi 1 mình. Phải chi có tui ở Xì Gòn, tui sẽ lăng xăng chở nó đi thi đi ăn đi chơi. Hì hì, lại là Phải Chi (hok được, phạm húy, ba tui tên Chi).
Dạo này đọc nhiều và niềm yêu viết đã quay trở lại, có 1 dạo mình viết nhiều và ngẫm nhiều. Cuộc sống sẽ có những quãng trầm lặng hay vội vã khác nhau, nhỉ.
Lang thang qua các blogs, say mê. Để nhận thấy mình không phải là 1 cá thể quá đặc biệt khi nhủ, ơ, sao con bé mình nó mong manh thế, sao nghe 1 giai điệu quen thuộc gợi nhớ nào đó cũng làm mắt hoe hoe!
Nhớ Việt Nam , đã gần đến mức muốn vứt tất cả, hay rướm nước mắt khi tưởng tượng ngày về. Vùng vẫy với thế giới riêng mình, nhẹ nhàng vì không va chạm nhiều, Quả thật các mối quan hệ dễ làm con bé nhạy cảm tổn thương. Biết mình thế, thì nên tránh đi. Làm những việc mình yêu thích và quan hệ với những ai yêu mến. Just take it easy, dear!
Ời, hôm nay dzui ghê được về sớm. Tui với Giang Giang hăng hái lên phòng gym chạy bộ với qua hồ bơi lủm chủm, xong 2 nàng còn dắt díu qua Mc Donald dzớt hamburger, ăn kem và tâm sựi lòi chim biển. Hay hay....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Mời bạn còm trong 1 nốt nhạc ♭♩♪♫♬♯ từng tứng tưng...