Thứ Tư, 29 tháng 9, 2010

Khác



Nó khác khác, như đến kỳ chuyển sang 1 đoạn sống khác, không định trước, không nguyên nhân, tôn thờ 1 mình, tự thân.
Dễ phấn khích, dễ sầu chán, dễ chửi bậy và dễ mến thương.
Câu let it be hay trôi đến trong đầu (thiệt ra đến tiếng việt sẽ là kệ mẹ nó đi)
Ít copy mấy thứ hay ho về nhà, muốn chỗ này đơn thuần cảm xúc, yêu thương, thân mến, cô đơn, không công việc, không kiến thức, không xô bồ, cho đúng với "của mình".
Anyway thì giây phút mình với máy và lang thang với cảm xúc con chữ mình tạo ra chính là tự do. Yêu chữ mình ghia.
Đến nỗi không thèm ghét luôn mới ác. Ghét người ta, giận người ta là còn để ý tới người ta, còn không, người ta thành không trọng lượng.
Vũ trụ xoay xoay, còn ta còn ta.
Ò, dạo này hay dùng "hơ", không hay dùng ba chấm... với chấm than ! như trước, viết y như nói, không care chánh tả, không care ngữ pháp hành văn, đọc không hiểu thì kệ mẹ nó lun (ặc, phải tui không chời)
(tui hiểu nãy giờ tui viết gì chết liền)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn còm trong 1 nốt nhạc ♭♩♪♫♬♯ từng tứng tưng...