Khi người ta đổ xô viết blog, tui không. Khi người ta đổ xô bỏ blog qua FB, tui nhào dô blog.
Ai rảnh chưn ghé ngang blog tui, yên chí lớn là đang đọc những điều rứt thực. Tui viết blog cho tui, cho những người tui thương yêu, tui không cho phép tự lừa phỉnh tui bằng chính câu chữ của mình. Có điều trong 1 vài ngữ cảnh, tui không tiện nêu danh tính, nguyên văn "phát biểu" của những nhân vật trong câu chuyện thôi.
Ai ghé ngang tạt vô blog chơi, cho tui gửi lời chào thân thắng và quyết ái nhen.
Thành nhà mất rồi, ngày nào cũng về.
Tui không "phát tán" blog mình đi nhiều (cho đến khi viết tới bài thứ 1000), vì như đã quăng trên header: viết cho những người tui thương yêu thôi (và quý mến, trái tim tui đâu đủ rộng mà yêu cho hết chế).
Mấy cái entry Lan man, có nghĩa là bài không biết đặt tựa, hoặc tản mạn, tức không có chủ đề gì hít.
Ãnh trưng thì lọn sà ngằu dì tui gắt thít mắy mào kơ pản dà gực gỡ.
sến như cơm hến..ê..cơm hến ngon mậy
Trả lờiXóaSến dẫy á, mà đâu có bài nào bị quánh giá là dở hay tạm được đâu mài. Toàn là hay, rất hay với cực kì hay không à.
Trả lờiXóa