Ba tui hiền lắm, hiền khô. Hiền tới nỗi trong nhà không phải ba tui là người răn con, mà là mẹ tui.
Mỗi lần ba đánh đòn, ba sai tui "đi lấy cây đũa cho ba". Đó, ba tui chỉ dám đánh tui bằng cây đũa.
Vậy mà mỗi lần tui nhái giọng xứ nẫu chọc ba tui, ba tui hay hù "bắt chước ba đánh chết bây giờ"
Ba tui xuất thân từ gia đình nông dân, 1 làng quê nghèo của Bình Định, cũng nhờ đó, sao tui yêu giọng nói và con người xứ nẫu quá chừng.
Ba tui không đẹp trai, nhưng cao ráo và khỏe mạnh.
Ba tui có nụ cười thiệt là hiền.
Hồi đó, cái thời bao cấp khó khăn, ba tui mượn tiền mấy chú cơ quan, giả bộ nói hết tiền hút thuốc lá, mà thiệt ra là hết tiền mua sữa cho tui.
Hồi đó, ba tui, 1 công chức nhà nước đã tốt nghiệp đại học, phải đi mót gạo trong nhà máy xay lúa để có thêm phần lương thực cho cái khẩu phần ít ỏi dành cho nhân viên. Mải mê, ba tui bị nhốt trong cái phòng chứa may xay đó lúc nào không biết. Tối đó ba đã nghĩ gì hả ba?
Hồi đó, ba tui mặc nguyên bộ vest, chở mẹ tui ngồi sau tui ngồi trước, đạp xe dạo quanh phố phường Phan Thiết.
Hồi đó, có lần tui ham chơi, buồn ngủ không viết bài kịp, ba viết bài tập chữ a chữ ă giùm tui. Hôm sau đi học về tui khóc bắt đền ba, bình thường con viết cô Lập cho 7, 8 điểm, bữa nay ba viết giùm được có 5 điểm à. Ba cười, tại ba sợ viết đẹp cô biết của ba viết giùm.
Hồi đó, mỗi lần ba đi làm về, tui chạy ào ra trước cửa, hun lên trán, lên 2 má, lên mũi, lên cằm ba. Cảm giác những sợi râu cứng của ba cạ lên lớp da mặt non tơ, rồi la ba "ba đi cạo râu đi, râu ba cứng ngắc làm con hun đau quá à", cảm giác thần tiên đó, tui còn nhớ tới chừ.
Ba đi đâu cũng mua quà về cho con, mặc dù lần nào cũng bị mẹ la ba không biết mua đồ.
Dạo này con nghe mẹ với My nói ba hay nhậu. Con lo lo, ba còn lái xe. Đi từ từ thôi, nhen ba.
Chị đang viết giùm những cảm xúc em dành cho ba. :), thương!
Trả lờiXóa