Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

tháng 8

dạo này mình không viết gì cả, sáng sáng phóng xe 80km/h đi làm trên đường Trung Tâm, lúc nào cái ý nghĩ đó cũng bay xẹt qua (thường ngay khúc quảng trường), "cuộc sống mình đang đi vào guồng thì phải, ngày trôi, ngày trôi, cuộc sống mình đều đặn (đầy đặn?) đến độ không có gì để viết, mình đã lười để ý chuyện xung quanh (những chuyện phóng to lên 1 chút thì sẽ thành 1 status hay hoặc 1 note thâm thuý, bề ngoài quá!)

dạo này cuộc sống mình thế nào nhỉ, mình đang-tập-quen-dần-với-những-gì-không-thực-chất, quen cho được cũng là tốt rồi,

nhiều khi đọc bài viết của những người hay ho, mình lại nổi da gà, sống là phải như thế chứ, cuộc sống này nó rộng lớn hơn-vẻ-bề-ngoài, hơn cái điện thoại đẹp, cái xe xịn và cái nhà to.

dạo này cuộc sống mình đang thế nào nhỉ, mình đang cùn đi, hay đang bén hơn ?!?

p.s: có nhiều khi mình nổi cơn bạt mạng thì lại cư xử không như lẽ thường tình, chẳng biết đến bao giờ mới bỏ được tính điên ấy!


Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2012

tháng bảy

bị vang vang như dưới đây trong những ngày đầu tháng bảy năm hai nghìn không trăm mười hai
.do you know what's worth fighting for?
. rồi ta đã làm gì đời ta
. nếu biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật lâu

anh em ra quán sinh tố ngồi uống nước, tới nơi thì anh đang ngồi gục mặt xuống bàn, mình lại gần, thấy mặt anh đỏ ngầu, mắt vằn vện, rồi anh ói hết xyz. Anh nói có sung sướng gì việc đi nhậu đâu, vậy mà vẫn phải đi, chắc cái đó gọi là lễ nghĩa. hay cái đó gọi là sân si, đi nhậu mới có mối quan hệ, có tình thân tình quen, có hoà đồng tập thể. không biết anh có thấy việc đó là painful
(post lại từ draft)

nhặt kí lùm xùm

Panchgani,
trong 5 tháng, hầu như ngày nào cũng bắt đầu lúc 7 giờ sáng trời se se, để Quiet time. Input hầu hết là appreciate, nhớ nha, biết ơn tất cả,
Phan Rang,
lúc đầu mình nghĩ, chỉ cần bản thân mình cố gắng và quyết tâm là được, nhưng kinh qua rồi mới thấy, mình còn nhiều phần ký sinh, chưa thực vững, mình còn sống nhờ vào sự công nhận của mọi người, còn chờ motivation từ người khác, còn chờ có người take initiatives. Tự thú như thế,
nhưng mà hên, bạn bè có nhiều đứa quý mình thế, xung quanh mình nhiều người giỏi giang, mình lấy đó làm gương, mình lấy đó làm động lực (nhưng mà nhiều khi cũng bị lạc vào cái matrix tự ti)
mình  vs nhà nước - người Bắc, là 2 thứ mình chưa từng dám nghĩ có thể khuấy đều vào, ơ, định kiến kìa, nhưng không thể phủ nhận như bác Quý gì đó đã nói, chúng ta đã chậm mất 2 thế hệ để hoà giải.
mình đang trong giai đoạn khó khăn, mình bắt đầu mọi thứ từ con số 0, cả về hoà nhập chuyên môn, môi trường và văn hoá, từ từ rồi mình sẽ hoà nhập được, làm quen được, thích nghi được, và không còn cảm giác lạc lõng nữa. someday will be