Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2014

bình an dưới thế cho người thiện tâm

bạn chạy lên Phan Rang gặp mình chút chuyện,
mình hẹn gặp ở chợ cho dễ tìm, đến nơi mình thấy người bạn vô tư vui cười của mình vẻ thất thần chán nản,
bạn bảo mình ngồi xuống vỉa hè với bạn, nhìn người qua lại, nhìn thế sự đông vui, nhộn nhịp,
rồi bạn kể, 
rồi bạn khóc,
giữa đường,
giữa chợ,
mình không bình luận gì cả,
mình thường như vậy,
mình không hay tỏ thái độ cho người khác,
nhưng bạn không biết là mình đã chảy nước mắt,
mình không chịu được sự bất công, vô lý và kì thị,
mình cố tỏ ra bình thản khi nghe,
mình nói lảng sang chuyện khác nhằm chuyển suy nghĩ của bạn sang những việc khác, những điều tốt đẹp dễ chịu hơn,
mình muốn ôm bạn và vỗ về bạn, là không sao đâu, mọi việc rồi sẽ ổn,
nhưng mình không làm, mình không muốn bước thêm một bước,
tối đó mình không ngủ được và sốt đến ngày hôm sau,
cơ thể mình khi gặp phải những chuyện như vậy đều phản kháng qua thân nhiệt và bao tử.
mình mong bạn không gặp phải những chuyện như vậy nữa,
mình nhớ tới câu của em "làm người tốt quan trọng hơn làm người giỏi"
làm người tốt thật khó!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn còm trong 1 nốt nhạc ♭♩♪♫♬♯ từng tứng tưng...