Thứ Sáu, 27 tháng 8, 2010

Độc quyền

Được sự đồng ý của 7 Viễn, sẽ chỉ cho phép đăng thơ của hắn ta trên nhà của mền (ôi tham). Tức là sẽ không cho phép chính thức ai khác, trừ khi người đó tự ý copy không xin phép, hổng tính.
Tui vẫn mong là, sau này cái nhà của tui có 1 phòng khách (là phòng dành cho khách á), để khi có ai rảnh ghé chơi thì vô tư đi. Cho nên nhà ảo của tui (blog này) sẽ có sẵn 1 phòng dành riêng cho 7 Viễn (labels). Ông sướng nhé, được em ưu tiên.
Bài này hắn làm cách đây vài ngày, thích.


Ngày cô hồn
(nhân đọc Vnexpress)
Ngày cô hồn, cô hồn có vui không?
Ở bên kia có nghe mùi nhang khói
Cả năm lang thang hơn 300 ngày đói
Chắc gì ngày rằm tháng bảy đã no đâu
Quý cái tình người sống – chết cho nhau
Miếng bánh, đồng tiền mẹ tôi đem khấn
Nhìn đồ lễ nghèo, đám trẻ con háo hức
Hiển hiện tuổi thơ, tôi cũng một cô hồn
Những em bé nghèo vất vưởng xó đường
Những cô nhi không kịp chào thế giới
Những linh hồn không nơi kí gửi
Nào về đây đi, dù tưởng niệm đơn sơ
Để ít nhất một ngày trong năm không bơ vơ…
Tháng cô hồn người sống có buồn không?
Trang báo viết nhiều người đợi lễ
Những đôi mắt nặng áo cơm đến vậy
Biết hơn 300 trong ngày trong năm kia ra sao?
Tôi thấy có nhiều người lớn tranh nhau
Không phải với niềm vui lũ cô hồn tôi ngày trước
Họ chờ đợi một miếng ăn có thật
Ôi ngày cô hồn, người sống giống người âm
Tôi thương đất nước mình vất vả mấy nghìn năm
Khi cần cho, có cả cho xương máu
Nhận đã khó, cách cho càng khó
Đâu thể như cầm của vứt mặt người
Tháng cô hồn nghĩ đau những phận đời…
À, đã ăn mừng ngày thêm chữ Rờ vòng vào việc rinh bài 7 Viễn chỗ khác bằng 1 bữa cơm Việt tại 2706. Ngồi ăn chung với kẻ gian(ai biểu tên Giang, hứng lên tui gọi bằng kẻ cho thành kẻ gian ráng chịu)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn còm trong 1 nốt nhạc ♭♩♪♫♬♯ từng tứng tưng...