Thứ Sáu, 7 tháng 1, 2011

Thơ thích

Bài thơ hồi đó mền gắt là thít nà. Đã qua nhà xin tác giả gòi nha. Nhà bác í ở đây: http://inrasara.com/

ĐOẢN THI THỨ NHẤT DÀNH CHO CON
Cái đích cuối cùng của cuộc hiện sinh không là gì cả
Nhưng lẽ nào chúng ta sống không làm gì cả
Để cuộc đời chúng ta không ra gì cả.

Hắn nghĩ sẽ bay cao, rất cao
Khi chế độ mở toang cửa rộng
– Hắn sẽ chẳng bao giờ lết tới đâu
Bởi đã không tự vũ trang đôi cánh.

Tất cả đều bị khất lại
Ngay cả sống người ta cũng nhiều lần khất lại
Dẫu thời gian không đợi ai khất lại bao giờ.
Hãy để trái tim rộng mở
Cho cuộc sống bước vào và đi ra
Đừng để thế giới lướt qua
Với trái tim luôn đóng cửa.

Tiền bạc – một phương tiện thôi, họ nói
Và họ say sưa lao tới, lao tới
Tiền bạc trở thành mục tiêu.

Người đời lựa chọn: cái sướng, niềm vui
Nhưng chính vết thương, nỗi đau
Đã nâng chúng ta bay cao, khôn lớn.
Là già cỗi
Khi trái tim đã khép kín
Khi linh hồn chưa tuôn trào
Khi hoài vọng hết bay cao
Khi đôi chân mãi kéo lê trong đầm lầy kí ức.
Hãy sống như một bùng vỡ
Một bùng vỡ không cần đến tiếng động ồn ào.
*
--- Inrasara ---
Còn thích 1 số bài khác của bác í nữa, nhưng mà qua nhà người ta xin quài, ngại quá Blog.Uhm.vN

2 nhận xét:

  1. Nghe danh Inasara đã lâu nay mới có dịp, cảm ơn 2 bác

    Trả lờiXóa
  2. Được thơm ké :-)
    Tui sẽ rình rình chuyển lời của bạn cho bác í.
    À, cũng 'like' cả con bác nữa đó, Jaka trong blogroll của tui.

    Trả lờiXóa

Mời bạn còm trong 1 nốt nhạc ♭♩♪♫♬♯ từng tứng tưng...