Chủ Nhật, 2 tháng 1, 2011

Phương xa

Thơ chôm bên nhà ông 7, có xin phép đàng quàng nghe, hen ông?


Thư tết của người phương xa


Tết về, ở xa anh biết chúc em gì nhỉ?

Chiều hôm nay em có nghe nắng dịu chảy xuống vai mềm,

Có nhìn trời thấy lác đác vài bóng chim

Có lâng lâng một cơn gió cuối đông sót lại?

Tết đã ở gần rồi lắm đấy, em. 


Anh từ lâu đã thôi đếm tuổi mình bằng phong lì xì đỏ mẹ cho, bà cho ngày tất niên

Chiều nay cầm phong bao loay hoay chẳng biết tặng người nào thương mến

Tình thì gần, mà quê thì xa... Ngày tết đến

Thương những người phụ nữ ở nhà

Chắc rồi cũng sẽ thừa ra mỗi người một phong bao!


Anh biết chúc em gì đây?

Chẳng lẽ tặng em nỗi tha phương dễ lây lan làm buồn luôn cả người vẫn ở nơi chôn nhau cắt rốn?

Chẳng lẽ kể cho em đêm qua, đêm kia anh bốc lên nốc đến say mèm,

Đôi khi tự thả cửa cho mình một ngày, lấy lý do: tết đến

Thêm một tuổi rồi sao mà thấy mình cả ..nông nổi cũng thêm!


Em à,

Anh kể em nghe để em biết rằng mình đang hạnh phúc

Để biết có những điều khi ở quá gần ta không biết nó giá trị đến đâu:

Bữa cơm chiều với gia đình và một khoảng sân sau lũ trẻ con quần nhau chí chóe

Nhàu nhỉ cả một tuổi thơ vùi trong mùi không khí thơm thơm không định nghĩa nổi mùi gì

Và nồi bánh chưng nồng nàn mùi lá, mùi nếp hân hoan trở mình trên bếp lửa

Những câu chuyện đời xưa của bác, của ông cũng vụt thành những cổ tích diệu kỳ...


Ôi tất cả những điều đó, anh chúc em đến mười năm sau vẫn còn giữ được

Để mỗi xuân về,

Em không phải làm một cánh thiên di...

Nguyễn Bàng - Makati 2009

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn còm trong 1 nốt nhạc ♭♩♪♫♬♯ từng tứng tưng...