Thứ Năm, 6 tháng 1, 2011

Tibet


Tibet,
Từ chuyến đi Ấn Độ, tui có nhìều tiếp xúc với Tây Tạng hơn, và suy nghĩ đổi khác đi. Trong tui, Tây Tạng là 1 đất nước, 1 nền văn hóa, là những dãy nhà trên núi cao và những nhà sư mặc áo cà sa nâu đỏ xen vàng, là những con ngừơi hiền hậu với gò má đỏ hây hây, những con yak ngộ nghĩnh, là vị Dalailama với khuôn mặt hiền từ và thuyết tái thế đầy bí ẩn, là Nyima, Dharamsala .Ừ là Om mani padme hum nữa chớ. Vậy mà khi tui nhắc đến Tibet và Taiwan như 1 chủ thể độc lập, cô giáo dạy tiếng bông (người qua) của tui tỏ thấy sự aggressive trong thái độ. 1 tiểu tiết làm tui thấy...ngại ngại là.


Thật thà,
Có lần mẹ dạy, thật thà là cha thằng dại đó con. Hic, cha chứ ông nội nó thì cũng phải đu theo chứ biết sao. Be honest anyway, even if others are not, can not and will not. (hổng dễ).


Im,
Có lẽ sắp tới tui sẽ im đi 1 chút á. Y như người ta có những đọan sống khác nhau thôi. Hay là emotional cycle nhỉ.

Nhớ,
Lâu lâu tự nhiên nhớ vài người quen không gặp.

3 nhận xét:

  1. Cái đánh giá thích là của ông đấy.

    Trả lờiXóa
  2. Haha, khai để em 'chả tiềng' hả ông. Bài thơ Phương Xa của ông có 1 lần quánh giá Hay là của em đó. Khỏi thối ông hen.

    Trả lờiXóa
  3. cái còn lại của tui đó. Hôm nay có mượn 1 câu trong bài này để nói về chiện thật thà.

    Trả lờiXóa

Mời bạn còm trong 1 nốt nhạc ♭♩♪♫♬♯ từng tứng tưng...