Thứ Bảy, 18 tháng 12, 2010

Anh Nhiệm


Đánh cầu dáng phải vững, tay cầm vợt không lỏng lẽo, đánh ngay trọng tâm ( 7 nghệ sĩ dặn). Còn con người ta, biết con người ta vững nhất là lúc nào không, là khi trong mình đầy tình yêu thương. Thương cha mẹ, thương bạn bè, thương đồng nghiệp, thương thương thương...

Tui may mắn được làm chung với anh Nhiệm cho món Digital Marketing (và không may mắn là chỉ làm được với ảnh trong 1 thời gian ngắn). Điều đọng lại lâu nhứt, sâu nhứt trong tui về ảnh là thái độ với nghề. Ảnh là giám đốc, mà không bao giờ đứng trên danh xưng đó. Khi nào chỉ bảo tui điều gì, câu ảnh hay dùng là, Như anh làm chăm sóc khách hàng hơn 10 năm nay...Vì xưa giờ anh chỉ làm về chăm sóc khách hàng, nên anh có kinh nghiệm là...Mình làm nghề chăm sóc khách hàng, mình nên...
Chăm sóc khách hàng với ảnh như 1 đạo giáo mà ảnh là tín đồ thiệt ngoan. Khi người ta yêu nghề, không gì làm con người ta chùng bước. Khi người ta được đặt vừa chỗ,  dường như người ta lớn tầm hơn. Thật thích (và chút ngưỡng mộ) cho cách nói này, vì chăm sóc khách hàng đúng là bản chất nghề của ảnh (dù toàn khách hàng bỏ sĩ, mấy công ty bự ự ự). Chức giám đốc giống như món đồ đẹp, lâu lâu hứng chí cầm lên coi, phủi cho bớt bụi rồi bỏ xuống làm tiếp.

(định chưng hình của ảnh lên minh quạ nhưng mà chưa xin phép ảnh nên thôi, để lại cái tên thôi hén, sếp mình ngày xưa nà: Phạm Hòang Thái Nhiệm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn còm trong 1 nốt nhạc ♭♩♪♫♬♯ từng tứng tưng...