Thứ Tư, 29 tháng 12, 2010

Bám đất



Tập nhìn mọi thứ với tư thế công minh nhất, đừng để kiêu hãnh, định kiến, tự ti, tình cảm...xen vào, như câu hay tự nhắc nhớ: nhìn mọi vật với ánh mắt trẻ thơ, tất cả mọi sự việc đều tươi mới.

Thấy con người ta cười nói, họat động, yêu và sống, đâu biết người ta có vững không. Như nghệ sĩ Thành Lộc nói: nhìn 1 người, như 1 cái cây, đâu biết rễ của nó bám đất cỡ nào.

Những cơn mộng mị hằng đêm hành hạ nó ghê gớm. Cái gì trốn tránh lẩn quất trong suy nghĩ ban ngày là ban đêm sầm sập nhảy vào giấc mơ tung hòanh mặc sức. Nhiều khi thấy như Lý Đức gồng mình gồng mình. Rễ của nó có bám sâu hay không???

...bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ, lời hẹn thề là những cơn mưa.

4 nhận xét:

  1. Ngắn và sâu ! Lạ - hay - thích !

    Trả lờiXóa
  2. 1 mình bạn Thư quánh hết 5 cọng giá bài này phải không? Khai thiệt đi, tui biết đường 'chả tiềng'

    Trả lờiXóa
  3. bạn trả tui 1 bài PR bên này là được rùi, hehe mà tui hỏi nhỏ bạn chút, chớ bên nhà bạn có anh nào được được hông , lỡ anh vô ảnh đọc mà ảnh ... yêu tui thì tui ...xí hổ chết, hehehe

    ( mà tui hâm mộ bạn lắm, viết ngắn mà sâu lại mặn mà,duyên dáng giống như ...làn da bạn vậy, hihi)

    Trả lờiXóa
  4. Chài ái, bạn Thư! blog vynau chớ không phải Tìm ban 4 phương nhá. Mà thui, vì tình duyên của bạn, tui đăng profile của bạn lên đây he.

    Huynh Giang Thuy Thu, yêu hòa bình ghét chiến tranh, yêu màu trắng ghét màu đen, yêu chung thủy ghét giả dối, thích du lịch, cafe với bạn bè. Mong đuợc làm quen với các bạn gần xa. Thư về, hòm thư 447, http://hgtt711.blogspot.com/
    Vậy hén!

    Trả lờiXóa

Mời bạn còm trong 1 nốt nhạc ♭♩♪♫♬♯ từng tứng tưng...